New month, new apartment, new experiences | IgenTeaの日記

IgenTeaの日記

This is my diary, my stories and my journey to a better me...

 

 

Bây giờ là 21h47 ngày 16.05.2024!

 

Phải hơn một tháng rồi mình mới thực sự có thời gian ngồi viết blog nhật ký đây!!  Quá nhiều việc phải làm trong thời gian vừa qua và... một nguyên nhân khác vô cùng chủ quan là: Mình không thực sự có đủ thời gian ở một mình để viết! Việc chuyển tới sống ở Thủ Đức tạo điều kiện cho mình và Huy ở gần nhau hơn, và thế là hai đứa càng gặp nhau nhiều hơn, cậu ấy đưa mình đi làm mỗi sáng, đón mình về mỗi tối, chở mình đi chơi, cùng đi siêu thị, cùng nấu ăn,... Còn Hường, Cáo và những người bạn khác cũng ghé chơi mấy bữa mừng mình có nơi ở mới. Đừng hiểu lầm rằng mình viết điều này để than vãn, vì thực sự mình rất vui khi có một nơi rộng rãi thoải mái để tiếp đón bạn bè ấy. Đó luôn là một trong những mong muốn chính của mình mỗi khi chọn chốn làm ổ mới mà.  Chẳng qua là vì một ngày chỉ có gần hai mươi tư tiếng chứ không phải bảy mươi hai tiếng, nên dạo này hơi ít thời gian thực sự cho riêng bản thân (nói chính xác hơn là thời gian một mình để làm việc riêng). Vì vậy tranh thủ giây phút này, mình phải mau mau cập nhật trang blog thôi~~~  

 

Và chuyện đầu tiên mình muốn kể tới, tất nhiên là...

 

 MÌNH ĐÃ CHUYỂN TỚI NƠI Ở MỚI! 

 

Đóng gói đồ đạc nhà cũ mất khoảng hai đến ba ngày, vận chuyển trong một ngày, lắp đặt thiết bị, sắp xếp và dọn dẹp nhà mới hết ba ngày. Mệt. Nhưng lần này dù sao cũng là lần chuyển nhà nhẹ nhàng đối với mình, vì mình chọn dịch vụ chuyển nhà, còn có em trai và cả sự giúp sức từ Huy trong việc di chuyển đồ đạc nữa, trước đó Hường cũng qua phụ mình dọn nhà nữa cơ. Mình thực sự rất cảm kích!  Cảm kích trước vô lượng nhân duyên giúp mình có một cuộc chuyển nhà không quá mệt mỏi, khó khăn như những lần trước. 飛び出すハート

 

Trước tiên phải khoe liền góc phòng riêng của mìnhhhhhh! Tầm nhìn hướng ra một bãi đất trống xanh rờn màu cỏ, thoáng và rộng, mát mắt vô cùng, chiều chiều còn có mấy đứa nhóc đi thả diều nữa nhưng mình chỉ thấy được vào cuối tuần hoặc bữa nào mình làm online mà thôi. 口笛

 

 

Nói về Bông và Tép thì trước khi chuyển nhà trông hai đứa cũng lo lắng lắm, đúng rồi, tự dưng bị nhốt mà! 爆笑

 

 

Nhưng sau đó tụi nó cũng nhanh chóng đón nhận nơi ở mới. À mà... Thực ra cũng không quá nhanh, vì mình cho Bông với Tép đi theo xe ô tô, mà Bông thì bị say xe ấy, trông cũng tội lắm mà sau đó thì con bé cũng lấy lại sức, rồi rủ Tép chui vô phòng mình ngủ ngon lành. 指差し

 

 

Buổi sáng đầu tiên thức dậy ở nơi mới, mình thấy được cảnh sắc này:

 

 

Bầu trời hửng đông khi này vẫn còn bảy phần chìm trong giấc ngủ, mà mình háo hức quá nên đã dậy chờ sẵn. Hướng phòng nhằm góc Đông Bắc nên sáng nào cũng thấy được bình minh mỗi ngày mỗi kiểu.   

 

 

Mình đang nghĩ, có nên lập một album cảnh bình minh mỗi ngày từ cửa sổ phòng mình không nhỉ? Như Hoàng Tử Bé mỗi ngày kê ghế để ngắm hoàng hôn, mình thì dậy sớm để ngắm bình minh. Bình minh đẹp và đều đặn, nhắc nhở mình thấy biết ơn vì hôm nay lại được thức giấc và tiếp tục hành trình khám phá, trải nghiệm kiếp này. 

 

Mà ấy, ngày trước khi chuyển về Tân Bình lúc còn học năm cuối dưới làng Đại Học, mình thường đi học dọc theo đường ray xe lửa nhưng chưa lần nào được trải nghiệm việc đi song song sát bên đoàn tàu hoả cả, cùng lắm thì chỉ bắt gặp tàu hoả đi ngược chiều ở khoảng cách xa. Nhưng hôm mình chuyển nhà ấy, buổi chiều mình về lại Tân Bình để dọn dẹp phòng trọ cũ trước khi trả phòng thì... mong ước đó đã thành hiện thực này! 

 

 

Lúc đó là khi chiều tà, mặt trời thấp dần và song song cạnh bên đoàn tàu hoả cũ kỹ, cảm giác giống như chạy ngược dòng thời gian đi về chiều quá khứ vậy ấy!! 

 

Ngày 11.05, chủ nhật, Huy và mình tổ chức một bữa ăn nho nhỏ mời bạn bè tới cùng, gọi là dịp mừng mình dọn tới nơi mới. Hôm đó tính cả mình và em mình thì có tất thảy mười người, cả bạn của Huy và cả bạn của mình, nên có những người là lần đầu tiên gặp mặt, cũng may mọi người đều hoà nhập được, có lẽ nhờ trạc tuổi nhau cả í. 

 

 

Hôm đó Huy còn mua cả phở cuốn. Tại mấy ngày trước cậu ấy hỏi mình từ khi ra ở riêng thì có những món gì chưa được ăn lại (kiểu những món kỳ công hoặc khó kiếm nguyên liệu mà chỉ có lúc ở với mẹ mới được mẹ làm cho á) thì trong đó mình có nhắc tới phở cuốn. Chỉ không ngờ Huy lại biết chỗ bán rồi mua cho mình và mọi người cùng thưởng thức nhân dịp này. Mình thực sự rất cảm kích!! 

 

Điều vui nhất của bữa tiệc nhỏ là, ăn xong mấy bạn nam bảo con gái tụi mình vô phòng nghỉ ngơi đi để các bạn dọn dẹp rửa chén cho. Chẹp chẹp chẹp, lúc nào mà cũng thế này thì các ông nhậu nhẹt mỗi ngày cũng được nữa, mời luôn!! 爆笑

 

Tổng kết lại thì, cho tới lúc này thì mình rất hài lòng với nơi ở mới. Chỉ có điều, tài chính là điều mình hơi bận tâm. Trong quá trình chuyển tới đây bị thất lạc vài món đồ cá nhân (cụ thể là xô, chậu, trong đó có các món đồ vệ sinh cá nhân cùng với ổ điện nối dài) khiến mình buộc phải mua mới lại hàng loạt, giá trị từng món vốn không cao nhưng vì chúng là hàng thiết yếu dùng hàng ngày nên mua mới cùng một lúc thì thành ra lại nhiều. Tép cũng không thoải mái đi ra ngoài "kiếm bạn trai" nữa, lại đúng lúc nó tới kỳ động dục, thế là kế hoạch cho nó đi triệt sản lại lần hai mà mình vốn trì hoãn suốt ba năm qua buộc phải thực hiện lại. Cơ mà, bên cơ sở thú y giá rẻ thì họ không đảm bảo phẫu thuật tìm buồng trứng thành công, còn bên đảm bảo thành công thì đương nhiên giá thành gấp năm, sáu lần. Mình không biết là may hay không, nhưng mình đã có thể cho nó đi phẫu thuật lần hai một cách khá thuận lợi được rồi, nhờ vào... chiếc thẻ tín dụng mới mở hồi tháng trước ngay khi công ty vừa cho ký lại hợp đồng với đúng mức thu nhập. Ý là, ừm, kiểu mọi thứ cứ như được sắp xếp vậy, cả những việc mong muốn và không mong muốn đều vận hành một cách vừa khít với nhau. Cứ coi như, điều gì đến thì sẽ phải đến đi, và việc của mình là không ngừng cố gắng để có thể bước đi theo guồng quay của vô lượng nhân duyên ấy. 筋肉

 

ぽってり苺ぽってり苺ぽってり苺

 

Chuyển sang chủ đề khác: SỨC KHOẺ.

 

Tuần rồi công ty tổ chức cho tụi mình đi khám sức khoẻ tổng quát. Thì, mình về cơ bản khá ổn, tổng quan vậy, còn các vấn đề có thì là thiếu máu, thừa đạm. Bác sĩ có nói mình nên đi khám chuyên sâu về thận và đại tràng. Mà mình tính đợi tháng Bảy để thứ nhất là công ty chuyển tuyến khám bệnh của mình về Thủ Đức, cho gần í mà, chứ không giờ phải chạy về Tân Bình cũng lười, thứ hai là để gom tiền đã!!  Chuyển nhà đã khiến ví tiền mình xẹp đi quá nhiều!! 

 

Mà bên cạnh đó, mình đã hoàn thành một tháng tập yoga cùng chị Diệp và các chị khác, đồng thời cũng đang bắt đầu quá trình tập gym với PT trong ba mươi sáu buổi. Mình nghĩ mình thích tập gym hơn, tập yoga vào buổi sáng khiến mình sau đó đi làm bị buồn ngủ muốn điên luôn, tập gym cũng gây buồn ngủ lúc trên công ty, nhưng ít hơn tí. Có lẽ đều do mình chưa quen dậy sớm thôi.  Để thêm một thời gian nữa xem sao, tập gym vào buổi sáng làm cho mình thấy hào hứng hơn là tập vào buổi tối sau khi tan làm. 筋肉筋肉筋肉 Mình cũng muốn tập thói quen ngủ sớm dậy sớm mà.

 

ぽってり苺ぽってり苺ぽってり苺

 

Về CÔNG VIỆC. Hiện tại mình đang trong giai đoạn hơi uể oải, hôm nào đi làm cũng chỉ cảm thấy muốn ngủ và ngủ. Trong khi bao nhiêu dự định cá nhân vẫn còn dang dở. Aaaa, đến việc viết blog còn không đủ thời gian nữa. Mình nên lập thời gian biểu lại và tuân thủ nó thôi... Cơ mà, vấn đề là bên công ty mình 18h30 mới tan làm, về nhà mua đồ và nấu ăn thì cũng phải tới 20h30 - 21h30 mới xong, dọn dẹp và tắm rửa là khoảng 22h, mình sẽ rơi vào trạng thái nên ngủ hay nên làm việc. Nếu ngủ sớm dậy sớm thì sợ nhất là lên công ty bị buồn ngủ, chưa kể mình buổi sáng mình cũng cần dành một tiếng để nấu ăn mang đi làm hoặc tập gym, tuỳ hôm. Nên cơ bản buổi sáng cũng không quá dư dả thời gian.  Chậc, không than nữa, cứ tiến hành thử đi xem sao!! Ngủ sớm dậy sớm, từ mai luôn!!!!!! 筋肉筋肉筋肉

 

ぽってり苺ぽってり苺ぽってり苺

 

Chuyện TÌNH YÊU, thì tháng trước hai đứa mình đã kỷ niệm một năm đồng hành cùng nhau, mình tặng Huy chiếc quạt cầm tay vì bạn ấy chịu nóng không nổi trong tiết trời mùa hè, còn Huy mua tặng mình mũ bảo hiểm vì muốn nó sẽ thay bạn ấy bảo vệ cho mình. 

 

 

Huhu~ Cám ơn cậu bạn của tôi rất nhiềuuu! 

 

Về góc độ cá nhân, sau một năm trải nghiệm tình yêu đôi lứa, mình nghĩ mình đã được học và trưởng thành nhiều, mình luôn luôn cảm thấy thế. Bạn bè xung quanh cũng nói mình ngày càng đẹp lên dù mình vẫn luôn có sự tự ti nhất định bên trong. Cũng có nhiều vấn đề rất mới với mình khiến mình loay hoay không biết nên làm sao thì hợp lý. MÌNH SỢ HÃI QUÁ NHIỀU!

 

Mình không cảm thấy mình là một người yêu lý tưởng. Cho dù Natsumi đã từng nói rằng ở mình có một điểm mà cô ấy đánh giá cao nhưng cô ấy chưa thể làm được, đó là nói rõ mong muốn với bạn trai chứ không chờ người ta tự hiểu. Theo Natsumi thì đó là điều mà tụi con trai luôn mong bạn gái sẽ làm cho để tránh những lần giận dỗi trong khi vẫn không hiểu lý do vì sao. Nhưng đó là góc nhìn của Natsumi, còn góc nhìn của mình thì kiểu "trời ơi không nói ra thì sợ không được chiều đúng ý, mà nói ra thì sợ thấy có chút mất giá, sợ không thấy được nỗ lực thấu hiểu mình của bạn trai!!!" Con gái nhìn chung có vẻ sẽ đều mong bạn trai đọc vị được mình mà không cần mình phải lên tiếng mà nhỉ hihi...!! 

 

Còn Hường thì nhận xét rằng mình trở nên nữ tính và quan tâm gia đình hơn từ khi biết yêu.

 

 

Rõ ràng là việc này khiến mình tốt lên dần mà nhỉ.

 

Vậy mà không hiểu sao thỉnh thoảng cứ lo lắng không biết mọi thứ có đang diễn ra ổn hay không.

 

Mình có thể cảm nhận thấy rằng trải nghiệm tình yêu này đang chuyển sang giai đoạn khiến mình đối mặt sâu hơn về các tổn thương xưa cũ, trong khi khoảng thời gian đầu là lúc nếm mật ngọt và sau đó khám phá sự khác biệt giữa ngôn tình với đời thường. Những nỗi sợ của mình vô thức áp lên bạn ấy hầu hết đều xuất phát từ những thiên kiến mình gom góp được trong quá trình quan sát những cặp đôi không hạnh phúc xung quanh từ tấm bé. Đôi khi sợ quá xong biểu hiện lên cả cách mình ứng xử với bạn ấy, mình nghĩ rằng điều đó có làm bạn ấy tổn thương ít nhiều, dù sau ấy bạn luôn nói với mình "không sao đâu". Mình không biết bạn ấy thực sự không sao, hay chỉ vì không muốn mình buồn nên nói vậy nữa...

 

Mình thấy khi nói "học cách yêu" thì không chỉ có nghĩa là học cách để yêu thương và chăm sóc một người, mà còn là học hiểu về con người của người đó nữa, học hiểu cả về chính mình luôn. Để mình biết người ấy thực sự là ai, thực sự mong muốn điều gì, điểm mạnh và giới hạn của họ. Và để mình cũng biết mình là ai, để không cho phép những thiên kiến và tổn thương cũ làm sai lệch cách nhìn nhận về người trước mắt.

 

Tóm lại, yêu là học về người và học về chính mình.

 

Mình không phải là muốn theo đuổi một tình yêu hoàn hảo, mình chỉ quan tâm làm sao để hoà hợp với người bạn của mình và ít sợ hãi nhất có thể. Kể cả thế, nó vẫn khó, mình biết. Nên trước mắt, sai thì mình xin lỗi, điều tốt thì mình cám ơn. Có lẽ cho đến giờ thì điều mình tự hào nhất về bản thân trong mối quan hệ yêu đương đó là mình vẫn có thể nói cám ơn và xin lỗi với người yêu chứ không bị ảnh hưởng bởi tâm lý "người thân cận thì không nói mấy lời khách sáo" kia. (Tuy mình cũng vẫn sợ có lúc lời xin lỗi cũng không thể cứu vãn được gì chứ! )

 

Mặc dù mình có cảm giác, nhờ mối quan hệ này mà mình đã có thể đào lên và vá lấp khá nhiều những vết thương lòng cũ. Có lẽ sắp thôi, mình sẽ bớt sợ hơn, và trở nên tự tin hơn? Shin từng nói với mình là cô ấy không hiểu sao mình lại tự ti trong khi mọi thứ của riêng mình đã quá ổn rồi. Thì đó, do góc nhìn và sự thiếu thốn tình cảm của mình thôi, không phải lỗi tại bạn ấy, tại trước cả khi quen Huy, mình vẫn luôn sợ mình không xứng đáng được yêu thương vì mình tồn tại quá nhiều tính xấu, đồng thời cũng sợ không được yêu thương đủ............... Ưm.............. Má nó, viết dòng này ra thấy mình xàm quá thể! Trong khi người ta không có phút giây nào lơ là mình... Ay cha, xin lỗi bạn hiền nhiều!! 

 

Tóm lại, sau một năm quen nhau, kỷ niệm tốt cùng bạn ấy tạo ra rất nhiều, đồng thời nó cũng đã và đang thúc đẩy quá trình tự chữa lành của mình. Biết ơn! Biết ơn!!! 

 

Nhân tiện thì nói rõ, mình không tìm chữa lành bằng việc đi du lịch một mình hay nghỉ làm bất chấp, cách đó không phù hợp với mình. Mình chữa lành bằng cách viết và tự soi chiếu bản thân.

- Ai hỏi mà bộ trưởng trả lời?

- Just saying.