安息

ān xī


抱琴㩗酒

bào qǐn xié jiǔ


壮大君行色

zhuàng jūn xíng sè


既去莫踌躇

jì qù mò chóu chú


道何妨  托体青山成千古

dào hé fáng tuō tǐ qīng shān chéng qiān gǔ


天地终长在

tiān dì zhōng cháng zài


算人寿  百年如朝暮

suàn rén shòu bāi nián rú cháo mù


从来都  被红尘误

cóng lái dōu bèi hóng chén wù 




追烟逐草

zhuī yān zhú cāo 


所得何如

suǒ děi hé rú


黄泥污秀骨

huáng ní wū xiù gū


问世间  谁人不似风吹絮

wèn shì jiān shuí rén bú shì fēng chuī xù


我亦人间客

wǒ yì rén jiān kè


倩妙手  难将生平赋

qiàn miào shǒu  nán jiāng shēng píng fù


空对山河嗟荣辱

kōng duì shān hé jiē róng rǔ





应如千万人

yíng rú qiāng wàn rén


魂魄野且孤

hùn pò yě gū


就中多少旧故

jiù zhōng duō shǎo jiù gù


殷勤频劝归

yīn qín pín quàn guī


偏向松下去

piān xiàng sōng xià qù


徘徊久  此心多长触

pái huài jiǔ cǐ xīn duō chēng chù


魂兮 莫忘来时路

hún xī  mò wàng lái shì lù





应如千万人

yíng rú qiāng wàn rén


魂魄野且孤

hùn pò yě gū


就中多少旧故

jiù zhōng duō shǎo jiù gù


殷勤频劝归

yīn qín pín quàn guī


偏向松下去

piān xiàng sōng xià qù


徘徊久  此心多长触

pái huài jiǔ cǐ xīn duō chēng chù


魂兮 莫忘来时路

hún xī  mò wàng lái shì lù